Hết mùa
phượng đến mùa bàng,
Bóng thầy
vẫn ngả đường vàng nắng oi.
Sách
tiên cùng với bảng trời
Phấn hồng
thầy rắc cây đời là em
Người
đi gieo hạt không tên
Mải say
nhặt nắng trồng nên bông hồng.
Thầy
không có phép thần thông
Sao em
nhớ mãi một vùng phấn bay
Nhớ
ngày nào có hôm nay
Em mơ
tưởng được nắm tay chị Hằng
Ngỡ em
cũng là ánh trăng
Đẹp như
cô Tấm siêng năng giúp bà
Nàng
Tiên Dung hiếu với cha
Yêu quê
mang cả đất nhà bay theo.
Biết mơ
- biết ước - biết yêu
Đường
phấn bay nâng cánh diều trong em
Con đường
thầy vạch đầu tiên
Em theo
gieo hạt, trồng thêm cây đời.
Trần Thu Hiền